Trung thu 2017

Anh cắt bánh, em rót trà, con Whale dù lớn ngồng vẫn nhảy lưng tưng với cái lồng đèn ngựa bay. Trong bóng đêm chập chờn ánh nến, anh hỏi Trung thu này là Trung thu thứ 2 mình ở đây phải không em? Em tư lự trả lời nhát gừng, 3 năm rồi anh, rồi hai đứa nhìn nhau không nói thêm.
Được chút thì con Whale vừa ăn bánh vừa lôi nến ra đốt một hơi 3, 4 cây, hí ha hí hoáy. Lòng em chợt chùng lại, buông lơi một câu, rằng đôi khi nhìn lại thời gian đã qua, cũng chẳng biết mình nên vui, hay nên buồn...
Ánh mắt xa xăm, anh trả lời chậm rãi, mình nên vui em à, vì cho dù đã biết bao chuyện xảy ra, gia đình mình vẫn sát cánh bên nhau, chia sẻ cùng nhau, cho đến ngày hôm nay vẫn yêu thương nhau, cũng nên vui nữa, vì từ hôm nay, mình có quyền tin ngày mai tươi sáng hơn nữa và hơn nữa...
Ừ phải rồi, đã sắp tròn 10 năm cố gắng không ngừng nghỉ, 3 đứa mình có điều vững tin là cho dù biến cố gì xảy ra, 3 đứa vẫn có một mái nhà để trú ngụ, ko còn lo lắng căng thẳng nữa. Điều gì xảy ra, anh vẫn nắm tay em thật chặt không buông lơi, như suốt quãng thời gian không ngắn cũng không dài, anh và em đã cùng tiến cùng lùi, lùi một bước, rồi lại tiến hai bước, đời là thế và vẫn ổn lắm, miễn sao tay vẫn trong tay ...



Nhận xét

Bài đăng phổ biến